Trung Tâm Đào Tạo Và Phát Triển Nguồn Lực Quốc Tế

- Đào Tạo Giám Đốc Nhân Sự
- Đào Tạo Quản Trị Nhân Sự Chuyên Nghiệp
- Đào Tạo Tại Doanh Nghiệp

Hình Ảnh Đào Tạo Giám Đốc Nhân Sự

90% là học thực hành trên máy tính cá nhân, thông qua hội đồng phản biện.
Chương trình thực tế chuyên nghiệp.
Mô hình mới chỉ có ở chúng tôi.

Hình Ảnh Đào Tạo Quản Trị Nhân Sự Chuyên Nghiệp

Chương trình cơ bản thực tế và chuyên nghiệp.
Phù hợp với người mới vào nghề nhân sự, muốn lấy lại cơ bản, SV năm 3, năm cuối.
Sau khóa học, học viên đảm nhậm được tất cả những công việc liên quan đến hành chính nhân sự.

Hình Ảnh Đào Tạo Tại Doanh Nghiệp

Bao gồm tất cả kỹ năng liên quan theo nhu cầu doanh nghiệp.
Chương trình thực tế, lấy học viên làm trung tâm.
Giảng viên hàng đầu, giỏi lý thuyết, giàu kinh nghiệm thực tế.

Hình Ảnh Tư Vấn Doanh Nghiệp

Tư vấn tái cấu trúc Doanh nghiệp, xây dựng hệ thống quản trị mục tiêu.
Tư vấn xây dựng hệ thống đánh giá thành tích nhân viên.
Tư vấn xây dựng hệ thống trả lương và đãi ngộ.

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Gần 100% học sinh của cô giáo chuyển giới đỗ Đại học

Dựa vào điểm chuẩn dự kiến và kinh nghiệm của mình, cô giáo chuyển giới Quỳnh Trâm khẳng định gần 80 học trò của lớp luyện thi của mình sẽ đậu đại học.Lớp luyện thi đại học của cô giáo chuyển giới Quỳnh Trâm mở từ tháng 10/2012 với 78 học sinh theo học. Sau khi biết điểm thi đại học, tất cả học sinh của lớp đều từ 14 điểm, cao nhất đạt 19,5 điểm. Cô Trâm cho biết: “Còn hai em vẫn chưa liên hệ được nên không biết điểm số ra sao, nhưng có thể khẳng định 95% sẽ đậu đại học vì những trường các em thi hầu hết lấy điểm bằng điểm sàn, điểm thi đều bằng và cao hơn điểm chuẩn của ngành năm ngoái”
Chỉ mong đậu tốt nghiệp là mãn nguyện
Những năm trước, khi còn luyện thi ở Bình Phước, thành phần học sinh của lớp cô Trâm hầu hết đều học lực trên trung bình. Năm đầu tiên mở lớp luyện thi miễn phí để “trả ơn đời” tại TP.HCM, cô Trâm chỉ nhận học sinh có học lực yếu, điểm trung bình dưới 5 và có gia cảnh khó khăn.

Vì thế, hầu hết những học sinh đến học lớp luyện thi cô giáo chuyển giới tâm sự với cô rằng chỉ mong đậu tốt nghiệp là quá đủ. Như em Lê Hồ Đoan Trinh (THPT Lê Thị Hồng Gấm), trước khi đến lớp luyện thi, học lực chỉ dưới trung bình. Trinh từng không tha thiết nhiều với học tập vì mất nhiều kiến thức căn bản, nỗi lo rớt tốt nghiệp luôn thường trực.
“Từ khi được bạn giới thiệu vô lớp cô Trâm, được cô dạy lại kiến thức căn bản, tạo động lực học tập nên học lực khá hẳn. Em từng nghĩ chỉ đậu tốt nghiệp là mừng nhưng bây giờ em còn đậu cả hai trường”, Đoan Trinh vui mừng cho biết. Trinh thi vào hai trường ĐH Sài Gòn và CĐ Tài chính – Hải quan.
Cô giáo Quỳnh Trâm hướng dẫn học trò của mình các bước làm hồ sơ nhập học
Cô giáo Quỳnh Trâm hướng dẫn học trò của mình các bước làm hồ sơ nhập học
Dưới sự kèm cặp của cô Trâm, không chỉ đậu tốt nghiệp mà Trinh còn đậu cả trường đại học, cao đẳng
Dưới sự kèm cặp của cô Trâm, không chỉ đậu tốt nghiệp mà Trinh còn đậu cả trường đại học, cao đẳng
Hoàng Đoàn Sơn Hải (Q.10, TP.HCM) năm ngoái thi đại học chỉ được 8 điểm. Sau một thời gian học cao đẳng không phù hợp, Hải quyết định thi lại. Đến với lớp luyện thi từ tháng 4, sau ba tháng ôn luyện Hải thi được 14 điểm. Theo Hải số điểm đó đủ giúp bạn đậu vào khoa Công nghệ thông tin, ĐH Công nghệ Sài Gòn vì điểm chuẩn năm ngoái chỉ lấy 13 điểm.
Trong số những học sinh đậu đại học, trường hợp của Nguyễn Tuấn Hào (Q.4, TP.HCM) khiến cô Trâm vui mừng nhất. Trong lớp, Hào là học sinh có hoàn cảnh khó khăn nhất. Bố làm bốc vác nhưng đã nghỉ vì mất sức lao động, mẹ bán nước vỉa hè gần chợ Bình Điền (H.Bình Chành). Hào học yếu, nhiều lần đi họp phụ huynh thầy cô đều cảnh báo sẽ rớt tốt nghiệp. Mẹ Hào từng nghĩ sẽ cho con nghỉ học phụ gia đình.
Niềm vui của Nguyễn Tuấn Hào và cô giáo Quỳnh Trâm khi biết điểm thi
Niềm vui của Nguyễn Tuấn Hào và cô giáo Quỳnh Trâm khi biết điểm thi
“Em nghĩ mình cố gắng cũng sẽ đậu tốt nghiệp. Em không đi học thêm thầy cô trong lớp vì cách dạy vẫn vậy, và em khá nản trong việc học. Trước khi học lớp cô Trâm, nằm mơ em cũng không nghĩ mình sẽ đậu đại học”, Hào phân trần. Cuối cùng Hào đậu đại học thật, điểm thi 16,5 cả hai khối A và D có lẽ sẽ giúp Hào trở thành sinh viên ĐH Công nghệ Sài Gòn.
Hào chia sẻ: “Em thi Kế toán và Quản trị kinh doanh nhưng chọn Quản trị vì thấy mình hợp với kinh doanh hơn. Ba mẹ, thầy cô khi biết tin em đậu thì vui lắm, gọi điện chúc mừng em”. Ngay sau khi biết tin đậu, Hào liên làm hồ sơ xin đi làm nhân viên tiếp thị với mức lương 1,5 triệu/tháng để có thêm tiền trang trải học phí sắp tới.

Hết lòng vì học trò

Vừa biết điểm thi đạt 19,5 đủ đậu vào trường ĐH Mở TP.HCM, bạn Lê Thị Hoài Mỹ (Bình Phước) liền nhắn tin ngay cho cô giáo của mình: “Cô ơi, em thật sự cám ơn cô nhiều lắm, nhờ cô mà em mới được như vậy. Em rất biết ơn cô”. Và rất nhiều tin nhắn cảm ơn của học trò được cô Trâm lưu lại trong điện thoại, không muốn xóa.
Nhiều học trò biết ơn cô không chỉ vì đậu đại học mà trên hết là sự hết lòng đối với học trò của cô. Không lấy tiền học phí với bạn có hoàn cảnh khó khăn, kèm căp kĩ cho từng bạn, tư vấn chọn trường, trước ngày thi cô Trâm lại mua hồ sơ dự thi về làm và nộp cho cả lớp. Đến ngày thi, cô đều dậy từ 4h để gọi cho từng bạn dậy vì sợ ngủ quên rồi đến trường thi động viên học trò mình. Thi xong, cô tập hợp cả lớp lại giải đề, rồi coi điểm thi, mua hồ sơ làm thủ tập nhập học cho cả lớp.
“Từ khi đi dạy đến giờ chưa khi nào cô thấy vui mừng, mãn nguyện với thành tích như ngày hôm nay. Nhiều em chỉ cần đậu tốt nghiệp là đủ nên khi đậu rồi có tâm lý nghỉ ngơi, không ôn thi đại học tiếp, khiến cô phải khuyên nhủ nhiều để các em ôn luyện tiếp. Nếu dạy học sinh bình thường mà đậu đại học thì đã nhàn hơn rất nhiều rồi”, cô Trâm chia sẻ.
Vấn đề khó nhất khi dạy học sinh yếu theo cô Trâm không phải năm ở học lực mà là động lực học tập. Những học sinh học yếu rất dễ tự ti, chỉ cần một thất bại nhỏ sẽ khiến các em đánh mất nghị lực, dễ buông xuôi. Vì thế, phương pháp giảng dạy của cô Trâm là không đặt áp lực cho học trò của mình.
“Khi tiếp nhận một học sinh, cô không bắt các em phải giỏi bằng bạn này, được điểm cao mà chỉ cần trên điểm trung bình là đủ. Quan trọng là các em thực sự thấy thoải mái để vượt qua chính mình”, cô Trâm cho biết.
Thời gian sắp tới, dù chưa biết sẽ có mở lớp tiếp không nhưng cô Trâm cho biết, sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm dạy học, ôn luyện cho học sinh yếu của mình cho mọi người qua mail ngoclanletran@yahoo.com.
(IFN)

Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Phụ nữ "nhàn" - Buồn thảm và ... vô tích sự

Quan điểm về công việc, về đồng tiền của Phạm Thị Hương Giang – Thành viên sáng lập kiêm Chủ tịch GroupG Asia Pacific (Singapore) và Chủ tịch HĐQT Công Ty Cổ Phần Thương Hiệu Toàn Cầu (G’Brand) có lẽ khiến nhiều người phải thấy… khó hiểu. Lăn lộn, vất vả để có chỗ đứng trên thị trường nhưng nữ doanh nhân “tuổi băm” lại cho rằng, lao động không hướng tới mục đích kiếm tiền, mà tiền chỉ là thành quả đương nhiên đằng sau sự nỗ lực khám phá bản thân. Chị cho rằng, cuộc sống trong “tủ kính” của đàn bà để cho đàn ông nuôi, người này có thể coi là nhàn nhã, nhưng đối với người khác, đó là cả một sự buồn thảm, thậm chí… vô tích sự. Với chị, “hạnh phúc là có một việc gì đó để làm, có một người nào đó để yêu, và có một ước mơ để vươn tới”.

Kiếm tiền không phải là trách nhiệm và mục đích sống
Theo quan niệm xưa, đàn bà sướng khổ đều ở tấm chồng, bởi đàn ông vốn được mặc định là trụ cột về kinh tế. Nhiều phụ nữ nay có học, giỏi giang song họ làm để lấy niềm vui, lấy chỗ đứng nào đó gia đình, trong xã hội hơn là việc lăn lộn kinh doanh, buôn bán kiếm đồng tiền. Quan điểm của chị về vấn đề này như thế nào?
Lúc nào tôi cũng được nghe những điều như vậy nhưng thực sự tôi thấy mình không có chút nào… liên quan. Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã xác định, bản thân mình cần làm để phát triển khả năng và niềm đam mê chứ không phải vì cái nhìn của người khác. Tôi sống rất độc lập. Độc lập trong cách học, cách chơi và cả trong những mơ ước về tương lai. Nếu như làm việc để có một sự “ổn định” nào đó trong mắt thiên hạ thì có lẽ khi ra trường, tôi đã không phải vất vả để thực hiện ước mơ nung nấu – đó là thành lập một Công ty của riêng mình.
Thất bại vô kể! Tôi đã từng bị phá sản, bị cướp trắng công ty… Nhưng đến khi phát hiện ra tất cả những thất bại và thành công của mình đều có sự “kết nối” bằng một sợi dây gọi là “thương hiệu” thì tôi lại hì hục bắt tay xây dựng lại từ đầu. Tôi vẫn gọi, đó là “hành trình đam mê về phát triển thương hiệu”, chứ không đơn thuần là một… chiếc ghế Giám đốc hay hơn thế nữa.
Không ít cô gái xinh đẹp, cơ hội kiếm tiền (tất nhiên theo hướng chân chính) rộng mở nhưng vẫn tuyên bố, thậm chí còn có phần hãnh diện vì được “nửa kia” chu cấp kinh tế. Phụ nữ mà nghĩ thế, có khi lại “nhàn”?
Tôi lại cho rằng, thành công hay tiền bạc phải do chính năng lực và sự phấn đầu của mình thì mới thực sự hạnh phúc. Tôi thích câu nói “Hạnh phúc là có một việc gì đó để làm, có một người nào đó để yêu, và có một ước mơ để vươn tới”. Tôi tin rằng năng lượng, khả năng của mỗi người là vô tận, quan trọng là bạn cho mình cơ hội để khám phả khả năng đó. Tất nhiên, “mưu sự tại nhân thành sự tại thiên” (Man proposes, god disposes), để có thể thành công, theo một nghĩa chung nhất, thì cũng có một phần của sự may mắn.
Tuy nhiên, “may mắn” không có nghĩa là ai đó mang thành quả đặt sẵn lên trên bàn cho bạn hưởng thụ. Không có gì hạnh phúc bằng cảm giác được tận hưởng thành quả công việc do chính mình nỗ lực có được. Còn “NHÀN”, có lẽ đó là quan niệm rất cá nhân, được nhìn theo lăng kính của mỗi người. Ví dụ như người này thấy “nhàn” là “sung sướng”, còn người lại kia thấy đó là cái sự… “buồn thảm” và “vô tích sự”.
Có một thực tế là đàn ông chẳng mấy ai thích đàn bà giỏi giang hơn. Họ cũng tự nhận việc kiếm tiền là trách nhiệm của mình. Một anh chàng ca sĩ khá nổi tiếng trong showbiz đã từng phát ngôn: “Quyền của đàn ông là thành công và quyền của phụ nữ là được những người đàn ông thành công chăm sóc”. Thế nên, phụ nữ dù giỏi, dù tài đến mấy thì có nên chăng việc cố tỏ ra “an phận thủ thường” cho cửa êm nhà ấm?
Việc kiếm tiền không phải là trách nhiệm và mục đích sống trong con mắt của tôi. Tiền chỉ là thành quả đương nhiên sau một quá trình làm việc. Mà làm việc để khám phá chính năng lực và năng lượng của chính bản thân mình. Đó là quyền lợi của tất cả mọi người. Ai đó không yêu bản thân mình mới tự bỏ đi cái quyền ấy. Còn chăm sóc lại nằm trong phạm trù tình cảm, nó không liên quan đến việc kiếm tiền hay nỗ lực phát triển bản thân trong công việc và xã hội.
Khái niệm “giỏi giang” cũng rất vô cùng. Bởi không ai giỏi tất cả. Một người đàn ông hiện đại, hiểu biết và tự tin luôn muốn bạn đời của mình là người có thể chia sẻ cả khi thất bại và thành công. Họ chỉ thực sự đẹp hơn, mới mẻ hơn trong mắt nhau khi mà cùng “khơi gợi” được cho nhau nguồn năng lượng bất tận trong mỗi con người. Vì vậy, cả đàn bà và đàn ông, chẳng nên “cố tỏ ra” thông minh hay ngu dốt đi làm gì. Hạnh phúc là được sống với chính mình, sự “yên ấm” giả tạo sẽ chẳng bao giờ giúp hạnh phúc của bạn tồn tại được lâu.
“Liều” hơn cả nam giới
Trong những lĩnh vực lớn như tài chính, ngân hàng, bất động sản… hầu hết người đứng “đứng mũi chịu sào” vẫn là nam giới. Phụ nữ không đủ năng lực hay họ muốn kinh doanh theo hướng chắc chắn, ít rủi ro?
Tôi không có sự phân biệt nam giới và nữ giới trong những lĩnh vực này. Với chuyên môn tư vấn phát triển thương hiệu, tôi được tiếp xúc với rất nhiều leader trong lĩnh vực tài chính, ngân hàng, bất động sản… trong đó có rất nhiều phụ nữ, và rất nhiều người đã thành công. Sự “liều lĩnh” không chỉ có ở nam giới. Tôi thấy rằng, phụ nữ phương Đông đa phần thích sự ổn định nhưng một khi họ đã “liều” thì nam giới cũng phải kém cạnh vài phần… Mặt khác, tôi cho rằng, không có lĩnh vực nào nhiều rủi ro, có điều, cái cách người ta làm việc thiếu trung thực, bất chấp vì lợi nhuận đã dẫn đến khái niệm đó!
Phụ nữ Việt tần tảo, khôn khéo! Xưa nay vẫn vậy. Trong kinh doanh, đó có phải là lợi thế của họ?
Có thể như vậy lắm chứ. Đó là một trong những lợi thế rất “tự nhiên” của người phụ nữ. Phụ nữ thường không ăn to, nói lớn. Ứng xử của họ cũng rất linh hoạt, đôi khi là lạt mềm buộc chặt… khiến nam giới cũng có phần “nhường nhịn”. Bên cạnh đó, về mặt thể chất, tuy phụ nữ không có sức mạnh như nam giới nhưng sức bền thì có vẻ tốt hơn. Chẳng phải vô cớ mà người ta nói rằng: Phụ nữ “chịu đựng” tốt hơn nam giới!
Chị có thấy rằng, phụ nữ đương đại thì khổ hơn nam giới ở chỗ: họ vừa phải lo sự nghiệp của mình lại vừa phải vun vén chuyện gia đình, con cái?
Tôi không đồng tình với quan điểm đó. Vì đàn ông đương đại là những người luôn biết sẻ chia với người bạn đời của mình mọi công việc trong cuộc sống. Chăm sóc gia đình, con cái không chỉ là việc giành riêng cho phụ nữ. Những người đàn ông hiện đại luôn cảm thấy hạnh phúc khi được chia sẻ với vợ mình từng công việc trong gia đình. Vì vậy, người phụ nữ chỉ khổ khi họ không tìm được những người chồng - người bạn đời sẻ chia như vậy, dù trong bất cứ thời kỳ nào, phong kiến hay hiện đại.
Từng có nhiều trải nghiệm, làm việc với đối tác quốc tế, chị thấy hình ảnh của nữ doanh nhân Việt trong mắt họ ra sao? Tôi còn nhớ đã từng đọc ở đâu đó câu nói: “Việt Nam mà không có phụ nữ, thì chỉ có nước vứt đi"
Thực tôi luôn thấy vui và tự hào khi tiếp xúc với người bạn, hay đối tác nước ngoài, họ luôn dành lời khen cho phụ nữ Việt Nam nói chung và nữ doanh nhân Việt nói riêng. Họ thường nói với tôi: “Phụ nữ Việt Nam rất thông minh, sâu sắc, chăm chỉ và luôn luôn nỗ lực”. Trong mắt họ, hình ảnh của những người phụ nữ Việt Nam không phải chỉ là “chỗ dựa vững chắc” của nam giới như người Việt thường nói mà là một nền móng, một trái tim, một vẻ đẹp đầy hấp dẫn của Việt Nam.
Y Bình

TIN KHÁC

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Bi kịch người đàn ông không biết đứa trẻ vợ mình sinh ra là con hay em?

Cuộc đời khó ai biết được chữ “ngờ”. Với một người đàn ông, còn nỗi đau nào lớn hơn khi bị chính người vợ “đầu gối tay ấp” và cha ruột mình phản bội.
Để rồi thời khắc nhìn đứa trai bé bỏng trong nôi, anh thắt lòng khi không thể nhận ra nó là “sản phẩm” của ai, nên xưng hô như thế nào (?). Câu hỏi đau đớn ấy cũng chính là nỗi ám ảnh mà bà Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm Phân tích ADN và Công nghệ Di truyền, đã từng gặp phải khi bà trực tiếp nghe tâm sự từ Kiên, một chàng trai từng phải hứng chịu bi kịch khủng khiếp.

Trung tâm phân tích ADN.
Trung tâm phân tích ADN.

Hạnh phúc giả tạo hay sự phản bội kinh hoàng

Câu chuyện nhói lòng về Kiên bắt đầu với bà Nga từ cái lần anh đến trung tâm xin được xét nghiệm ADN cho đứa con mới sơ sinh.
Bà Nga kể: “Tôi thấy cậu ta ngồi điền tờ đơn xét nghiệm mà bàn tay cầm bút run đến nỗi viết không nổi. Cũng đã quen với sự hồi hộp từ nhiều trường hợp khác tương tự, tôi giành lấy tờ thủ tục rồi hỏi Kiên: “Quan hệ gì (?)”. Đến đây thì Kiên dừng bút hẳn, mắt nhòa lệ gục xuống bàn thổn thức”.
Yên lặng chờ phút giây cảm xúc bị dồn nén bộc phát hết, bà Nga mới quay sang từ tốn hỏi khách hàng: “Anh không trả lời được sao (?)”. Cố dằn lòng, Kiên tâm sự: “Cháu không biết phải điền thế nào, bởi thực sự chưa biết đứa trẻ này là con trai hay em ruột mình”.
Câu trả lời ấy khiến bà Nga sửng sốt mường tượng đến một bi kịch gia đình khủng khiếp. Ngừng tay viết, bà ngẩng đầu và im lặng nghe Kiên tiếp tục: “Nếu cháu và bố trùng gen, thì liệu có phân biệt được ai là cha đứa trẻ không (?)”. Đã rõ mục đích, bà Nga nhẹ nhàng đáp: “Cái này thì trung tâm có thể giúp cậu được”.
Trong câu chuyện diễn ra trong lúc hoàn thiện các thủ tục sau đó, Kiên kể về nỗi bất hạnh bao lâu nay dằn vặt tâm can mình. Anh kể: “Chuyện xảy ra đã từ 5 năm về trước.
Hồi đó, sau khi lấy vợ chừng vài tháng, cháu được cử đi thực tập ở nước ngoài. Nửa năm trời tu nghiệp, cháu đã vui mừng biết mấy khi ngày về nước cũng là lúc bác sĩ bệnh viện báo tin vợ chuẩn bị sinh hạ đứa con trai kháu khỉnh.
Hạnh phúc trào dâng được làm bố khiến cháu quên hết mệt nhọc, tất cả chuẩn bị mọi thứ cho đứa con tương lai, từ núm vú cao su nhỏ xinh đến cái xe đẩy kềnh càng.
Niềm vui như nhân lên, ngày cả gia đình đón bé về từ bệnh viện. Nhìn bố nâng niu đứa con trai đầu lòng của mình, chăm lo hết lòng cho con dâu, cháu nghĩ hạnh phúc thật là viên mãn.
Tự đáy lòng, cháu thấy thật sự kính trọng và cảm ơn ông. Bất giác, trong suy nghĩ của mình, cháu cảm thấy dường như đứa cháu nội này đã làm ông quên đi nỗi cô đơn vì góa vợ. Là con, ai mà chẳng mong cha mình được như vậy”.

Nhưng hạnh phúc giả tạo đó đã không tồn tại được lâu. Kiên bắt đầu lờ mờ nhận thấy chuyện gì đó khủng khiếp đang ập lên đầu mình, kể từ lần tình cờ gặp lại cô bạn gái cũ ngay quán cà phê đối diện cửa nhà.
Hôm đó, ngoài những lời thăm hỏi xã giao, lời châm biếm nhạt nhẽo: “Này, nghe nói vợ anh vừa sinh cho anh một đứa “em trai”, khiến anh không khỏi gai gai trong người. Vẻ đầy miễn cưỡng, Kiên đáp lời: “Đúng, vợ tôi mới sinh cháu. Rảnh rỗi mời bạn tới chơi”.
Cuộc trò chuyện hôm ấy, không hiểu sao cứ xoáy sâu mãi trong tâm thức của ông bố trẻ. Kiên cố xua nó đi bằng cách giải thích: “Cô gái này trước đây từng bị mình từ chối tình yêu nên vẫn chưa hết hận”.
Nhưng nhớ đến lời cảnh báo lấp lửng của cô ta trước lúc chia tay, rằng: “Lấy vợ đẹp là bất hạnh, nhưng đàn ông các anh thì lại thích mua vào mình nỗi bất hạnh ấy”, Kiên lại liên tưởng đến một nỗi lo sợ mơ hồ.
“Có điều lúc đó, cháu lại sợ cô ta muốn làm gì đó trả thù, đại loại như tìm cách phá vỡ hạnh phúc gia đình mình. Không ngờ, cái dự báo mà cô gái ấy nói đến, lại là chuyện phản bội kinh khủng mà chính những người thân yêu nhất đã dành cho cháu”, Kiên tâm sự.
Lòng bao dung xóa mờ ký ức đau thương
Được bà Nga hết lòng an ủi, người đàn ông tội nghiệp mới trấn tĩnh để kể lại cái ngày khủng khiếp nhất cuộc đời mình.
“Lần ấy, cháu đi công tác tại TP.HCM hai tuần theo phân công của cơ quan. Nhưng chưa hết thời gian thì mọi việc đã hoàn tất, cháu quyết định về nhà sớm hơn dự định. Phần vì muốn dành bất ngờ cho mọi người, cháu quyết định đi taxi chứ không gọi điện thông báo gia đình lái xe đến đón như bình thường”.
Chiếc taxi dừng trước ngôi nhà thân thuộc, Kiên vẫn không gọi cửa mà nhẹ nhàng lách chiếc then cài bước vào bậc thềm. Trời mới ngả về chiều, nên anh đoán chắc giờ này vợ con đang ngủ.
Lặng lẽ xách hành lý lên cầu thang, bao háo hức ôm chầm lấy con trai và người vợ xinh đẹp trong Kiên chợt tan biến, khi anh nghe thấy rên rỉ phát ra từ căn phòng ngủ quen thuộc của vợ chồng mình.
Bao suy nghĩ đan xen hiện lên trong đầu Kiên. Anh cố gắng xua đi ý nghĩ khủng khiếp rằng có một người đàn ông khác đang “cùng” vợ mình trong đó. “Có lẽ xa chồng lâu ngày, cô ấy chỉ xem phim… thôi”, Kiên tự nhủ.
Nhưng cái âm thanh kia đúng là tiếng vợ anh, không thể khác được. Lấy hết can đảm, Kiên bước lên đẩy cánh cửa phòng. Khoảnh khắc ấy, sự thật trần trụi đã phơi bày. Trên chính chiếc giường ngủ quen thuộc, cha và vợ anh đang nằm đó, trên người không một mảnh vải che thân…
Cố nén lại những đau thương, Kiên bước giật lùi rồi ngồi phịch xuống cầu thang. Anh chết lặng khi nhìn xuống dưới phòng khách, nơi cậu con trai nằm ngủ ngon lành trong chiếc nôi đong đưa theo điệu nhạc.
Lại một suy nghĩ khủng khiếp khác xuất hiện, bủa vây tâm trí anh: “Thằng bé kia là con trai mình hay chính là sản phẩm từ cuộc tình vụng trộm không biết đã bắt đầu từ lúc nào giữa người đàn bà hư hỏng với bố (?)”.
Máu trong người sôi lên, Kiên lao xuống cầm bức ảnh cưới của hai vợ chồng (treo trang trọng ở phòng khách) ném vỡ tan. Tiếng động mạnh làm đứa bé tỉnh giấc, khóc thét. Trong cơn giận dữ, Kiên chỉ kịp hét lên: “Mày khóc (?). Khóc to vào, mày hãy nói cho tao hay đi, mày là con tao hay là em tao (?). Trời ơi! Nhục nhã và ê chề quá…”
Sau tiếng hét ấy, Kiên ôm đầu lao ra khỏi nhà. Anh không còn đủ dũng cảm đối mặt với sự phản bội và nỗi dằn vặt khủng khiếp ám ảnh mình.
“Cháu ra đi, suốt 5 năm không một lần trở lại ngôi nhà từng ghi dấu hạnh phúc của chính mình. Cháu biết, nếu ở lại đó thêm một giây phút, cháu sẽ không dằn được mà giết chết người đàn bà hư hỏng đó”, Kiên nói mà ánh mắt như van lơn sự đồng cảm từ người đối diện.
Làm công tác xét nghiệm ADN đã nhiều năm, bà Nga đã từng gặp bao cảnh đời ngang trái, nhưng nỗi đau mà Kiên phải chịu đựng thật sự vượt ngoài sức tưởng tượng.
Bà kể: “Lúc đó tôi hỏi lại: “Vậy bây giờ sau 5 năm, anh đã tự giải thoát khỏi những áp lực để về thăm lại cha mình phải không (?), thì Kiên trầm giọng đáp: “Thời gian đúng là có sức mạnh bào mòn mọi thứ. Tâm trạng cháu bây giờ đã khá hơn nhiều. Trời xui đất khiến cho cháu gặp được một người phụ nữ mới. Cô ấy không đẹp như người vợ cũ, nhưng lại có đức tính tốt đẹp mà cháu hằng mong đợi.
Chính cô ấy đã trả lại cho cháu niềm tin đối với phụ nữ. Vừa rồi nghe chị gái báo tin bố ốm nặng, cháu về thăm ông và định bụng cũng sẽ không nhắc lại chuyện cũ nữa.
Nhưng khi thoáng thấy bóng con trước cửa, ông đã nức nở hối lỗi: “Bố không dám mong con tha thứ. Bố đáng bị trừng phạt vì điều tồi tệ bố đã gây ra. Sự trừng phạt lớn nhất đối với bố chính là quãng thời gian con lẳng lặng ra đi ngần ấy năm trời. Bây giờ, bố chỉ xin con một điều: Con hãy cưu mang lấy đứa bé. Bố đã đánh đổi tất cả để giữ lại nó khi mẹ nó đi lấy người khác vì dù sao nó cũng là dòng máu của nhà ta”.
Bà Nga bảo: “Sau lời sám hối ấy, Kiên cũng nguôi nỗi giận cha năm xưa. Nhìn khuôn mặt già nua, khắc khổ vì ân hận, anh chỉ còn thấy dâng trào nỗi xót thương ông. Anh cầm tay ông, gật đầu đồng ý lời thỉnh cầu.
Và trách nhiệm còn lại của chúng tôi, là giúp tạo nên cái kết có hậu cho một tấn bi kịch bằng cách cho đứa bé (chưa biết con của ai – PV) một danh phận”.
Cuộc sống là phải đối mặt, vượt qua sự phũ phàng
Bà Nga bảo ấn tượng đến giờ vẫn còn đọng lại sâu sắc trong ký ức của bà là hình ảnh Kiên khi lúc anh kể lại giây phút phát hiện ra sự thật trần trụi. “Đôi mắt Kiên lúc ấy đỏ ngầu như điên dại.
Tôi phải cố trấn an, nhưng làm sao để một người ngoài cuộc hiểu hết nỗi đau người đàn ông bị chính người thân yêu nhất phản bội đã trải qua. Giây phút đầy xúc động, Kiên đã nói với tôi: “Cháu ước gì mọi thứ vừa thấy chỉ là sự nhầm lẫn, chỉ là một cơn ác mộng”.
Nhưng tôi nghĩ, cuộc sống này phải dám đối mặt với sự thật, kể cả sự thật phũ phàng để vượt qua nó. Rất may, Kiên đã đủ bản lĩnh để làm điều đó, với lòng bao dung tuyệt vời”.
(VNNO)

Thí sinh 53 tuổi thi đậu đại học với điểm số cao




Trong cơn mưa chiều cuối tháng 7, chúng tôi tìm đến gia đình bác Hoàng Văn Toán. Trong căn nhà tươm tất, gọn gàng, chúng tôi trò chuyện với thí sinh thi đại học ở tuổi 53 với mái tóc đã điểm bạc. Qua trao đổi, chúng tôi mới hay bác Toán vẫn chưa biết điểm thi của mình, nhưng bác rất tự tin về kết quả bài thi của mình.
Kỳ thi đại học vừa qua, bác Toán cùng người con trai đầu của mình là anh Hoàng Văn Tĩnh (SN 1985) dự thi vào trường ĐH Hồng Đức. Trước đây, anh Tĩnh từng thi đỗ và học hai trường: trường ĐH Bách khoa Hà Nội và Học viện Quân Y. Vì một số lý do cá nhân, nên anh Tĩnh thôi học về ôn thi lại.
Ở tuổi 53, bác Hoàng Văn Toán (sinh năm 1960, ở xã Thanh Sơn, huyện Tĩnh Gia (Thanh Hóa) dự thi vào Trường ĐH Hồng Đức và đạt 22 điểm.
Ở tuổi 53, bác Hoàng Văn Toán (sinh năm 1960, ở xã Thanh Sơn, huyện Tĩnh Gia (Thanh Hóa) dự thi vào Trường ĐH Hồng Đức và đạt 22 điểm.
Năm nay, anh Tĩnh lại tiếp tục cùng bác Toán thi trường ĐH Hồng Đức và cũng đạt điểm cao. Bác Toán còn hai người con là con gái Hoàng Thị Thúy (SN 1987) học trường ĐH Y Hải Dương và con trai Hoàng Văn Triều (SN 1991) học Trường Học viện An ninh, hiện tại anh Triều đã được trường gửi sang Học viện Quân y học tiếp.
Bác Toán cho biết trước đây, năm 1981, bác từng học Trường Mỹ thuật Hà Nội, nhưng do gia đình đông anh em và khó khăn nên sang năm thứ 2, bác phải bỏ dở công việc học hành. Trở về với cuộc sống thường ngày bác Toán vẫn không ngừng trau dồi kiến thức trong sách vở và học hỏi thêm các kiến thức trên các phương tiện truyền thông đại chúng.
Do đam mê sự học từ nhỏ và công việc hàng ngày không có nhiều vất vả nên bác vẫn tự học, tự mày mò, nghiên cứu kiến thức. Bác thường xem sách báo, thời sự, ti vi để tìm hiểu thêm. Sở trường của bác là khối A, nhưng sau này bác thấy bộ môn khoa học xã hội là rất cần thiết nên bác đã dành nhiều thời gian để nghiên cứu.
“Hiện nay hầu như học sinh rất ngại học các môn xã hội, nên tôi muốn học các môn xã hội xem nó khó như thế nào, cũng muốn lấy kiến thức đó để dạy con mình”, bác Toán tâm sự.
Ở nhà, dù không có bằng cấp, nhưng có kiến thức, nhiều học sinh trong vùng đã đến nhờ bác kèm học thêm. Cũng từ khi nhận dạy kèm các học sinh ôn thi, có khá nhiều người đỗ vào các trường đại học. Từ đó nhiều người đã đến nhờ bác kèm dạy con mình, bác Toán cũng vui vẻ nhận lời và mở thành một lớp chuyên kèm cặp các học sinh ôn thi đại học.

Làm bài thi từ am hiểu kiến thức xã hội

Ngoài ham mê học hỏi thì bác Toán còn có năng khiếu kẻ, vẽ trang trí nội thất trong nhà. Trong công việc cũng cần hiểu biết nhiều về vấn đề xã hội và cũng một phần muốn chỉ bảo cho con cái của mình. Muốn có một tiêu chí chuẩn mực trong đạo đức xã hội, nên bác Toán vẫn quyết tâm đi thi. Được biết năm nay bác Toán đăng ký thi vào khối C Trường ĐH Hồng Đức và khối A Trường ĐH Sư phạm I.
Bác Toán vui vẻ cho biết: “Hôm đi thi, khi vào cổng trường thì bác bị các bạn sinh viên tình nguyện chặn lại không cho vào. Tôi phải bảo là con tôi mang thiếu giấy tờ nên tôi phải mang gấp vào cho nó. Nói xong các bạn tình nguyện cho tôi vào. Khi vào tới cổng thì lại bị các anh bảo vệ, công an không cho vào. Khi tôi bảo tôi vào đi thi các anh không tin, sau một lát trò chuyện và đưa giấy báo dự thi thì các anh ấy với tin và cho tôi vào thi. Do tuổi cao, mắt kém nên khi vào phòng thi, tôi đã được các giám thị hướng dẫn tận tình đề làm phần thông tin trong bài thi”.
“Khi ngồi trong phòng thi tôi bị ám ảnh vì tuổi đã cao nên hơi ngại, nhưng việc học là sự cần thiết và lâu dài nên tôi đã cố gắng bình tĩnh làm bài thật tốt. Hầu như bài làm tôi đều khá tốt, riêng khối A tôi chấm được khoảng 25 điểm”, bác Toán chia sẻ.
Có được những kết quả đó là nhờ sự nỗ lực, chịu khó và quyết tâm cao của bác Toán. Bên cạnh đó, mọi người trong gia đình không những không phản đối mà ngược lại rất ủng hộ, động viên khích lệ bác.
Khi chúng tôi hỏi bác về cách học tập để đạt được kết quả cao như vậy, bác cười vui vẻ cho biết: “Tôi cũng là người có tuổi rồi và cũng không có nhiều thời gian để ôn bài giống giới trẻ. Tôi thường xem sách báo, tivi, đài để tìm hiểu thông tin. Khi làm bài thì dựa vào hiểu biết bên ngoài là chính”.
Không chỉ có kiến thức các môn học bình thường, mà bác còn tự mày mò, tìm hiểu, bác Toán còn biết thêm tiếng Trung.
Khi được hỏi về dự định sau khi đỗ đại học, bác Toán cho biết sẽ quyết tâm đi học: “Nếu thi đậu, tôi sẽ vừa học vừa làm để nuôi gia đình và các con”.
(DT)

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Bà Tưng đã "tiến thân" được bao xa?

Ít nhất, cô đã trở thành nhân vật có ảnh hưởng nhất trên internet.

Từ một cô gái vô danh, Bà Tưng - Lê Thị Huyền Anh đã trở nên nổi tiếng khắp mọi nơi. Tiếc rằng sự nổi tiếng một sớm một chiều của cô chưa đủ để làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời Bà Tưng. Chính bản thân Huyền Anh cũng từng thừa nhận: "Thực ra đó là tai tiếng thì đúng hơn", nhưng cô không quan tâm tai tiếng hay không. Bà Tưng đang mặc nhiên tìm cách dấn thân vào showbiz bằng mọi giá và có vẻ như mọi chuyện cũng rất khả quan.
Gần 2 tháng kể từ khi nổi như cồn, hãy xem con đường tiến thân không giống ai của Bà Tưng giờ đang ở vị trí nào?

Virus mang tên... Bà Tưng?

Nhắc đến hai chữ - "Bà Tưng", gần như tất cả mọi người đều lắc đầu ngao ngán và cho đó là một nhân vật không có ảnh hưởng tích cực cho xã hội. Quá khó để chấp nhận hình ảnh một cô gái trẻ có sở thích chụp ảnh với công cụ sinh hoạt tình dục, khoe thân thể và hát những ca khúc lố lăng để rồi cho cả thiên hạ cùng ngắm. Người ta có chửi Bà Tưng cũng không oan. Nhưng điều quan trọng là nhân vật chính có vẻ như... thích điều đó. Càng bị "chửi" thì cô càng trở nên nổi tiếng.

Thế nên vượt xa mọi đối thủ, Bà Tưng trở thành nhân vật được tìm kiếm nhiều nhất trong vòng 6 tháng qua tại Việt Nam. Bà Tưng đã đạt được mục đích ban đầu khá thuận lợi mà nhiều người có nằm mơ cũng không bao giờ đạt được, đó là... trở thành tâm điểm của sự chú ý.

Tiếp tục là từ khóa được quan tâm nhiều nhất.

Chỉ cần một cái clip vài phút có mặt Bà Tưng, ngay sau đó, hình ảnh của cô sẽ phủ sóng ngập tràn trong Nam ngoài Bắc. Mặc dù nội dung clip chẳng có gì thú vị, như việc cô ngồi đeo khăn quàng đỏ hát một chuỗi ca khúc thiếu nhi được đặt lời mới nghe rất nhố nhăng, kệch cỡm. Hay thậm chí là một hình ảnh khoe ngực, kèm theo dòng chú thích thiếu biểu biết một chút, phải có đến hàng trăm bài báo đồng loạt nhảy vào mổ sẻ, phân tích sự việc này.

Chỉ cần một vài hình ảnh lố lăng, lập tức Bà Tưng tạo sự chú ý.

Vậy điều gì khiến hàng triệu người lao vào tìm kiếm từ khóa "Bà Tưng" là gì? Liệu có phải truyền thông Việt Nam đang thiếu chỗ cho những cô nàng quái đản, lắm chiêu trò để có dịp nhảy vào mổ sẻ, hay đó là sự dễ dãi của xã hội trước việc đón nhận thông tin thiếu chuẩn mực?

Điều này khó lòng "đổ ngược" lỗi cho truyền thông, hay cho khán giả mà không suy xét nhân vật chính trong sự vụ. Phải thừa nhận một điều - Bà Tưng rất thông minh. Cô gái 22 tuổi này biết cách đặt cho mình một nickname không giống ai, biết lợi thế của mình nằm ở hình thể, biết ở thời điểm nào thì phải tung chiêu trò gì và thêm nữa, cô không biết sợ hãi là gì!

Thành công sớm nở, tối tàn?

Thôi bàn đến những giá trị ảo mà Bà Tưng đạt được qua những con số thống kê, để biết thành công cô đạt được sau khi quyết hy sinh danh dự của mình, có lẽ phải xem công việc, cuộc sống của Bà Tưng có gì mới mẻ?

Thứ nhất, Bà Tưng đã được xuất hiện trên truyền hình nhờ kỳ tích hiếm người làm được - trở thành hiện tượng trên mạng. Hàng trăm ngàn người đã bày tỏ sự lo ngại bằng những comment bức xúc việc cho cô nàng lên truyền hình. Bằng chứng là khi được mời xuất hiện trên kênh VTC 14 để trả lời phỏng vấn, rất nhiều người nhận xét đây phải chăng là một hành động gián tiếp đánh bóng tên tuổi cho Bà Tưng?

Và sau khi theo dõi hơn 5 phút đoạn phóng sự với ý kiến của rất nhiều người khi được hỏi về hiện tượng "Bà Tưng", không hiểu sao điều đọng lại duy nhất trong trí nhớ người xem lại chính là câu hỏi "Hãy sống thoáng lên" của nhân vật chính. Nói ít nhưng đánh trúng tâm lý người xem - đó chính là điều khiến Bà Tưng khác biệt và nổi bật so với người bình thường.

Bà Tưng đã được mời lên truyền hình, nhưng chương trình chưa được phát sóng.

Lần khác, Bà Tưng được mời hiện diện trong một talkshow của YanTV. Ngồi trò chuyện ngay bên Hồ Con Rùa (Tp. HCM), Bà Tưng cảm thấy vô cùng tự hào và hãnh diện khi được xuất hiện trên chương trình mà cô rất yêu thích. Sau khi đăng tải hình ảnh chia sẻ trên trang cá nhân về sự xuất hiện mới của mình, có vẻ như chương trình này đã không thể vượt qua vòng kiểm duyệt và từ đó đến nay vẫn chưa lên sóng.

Tiếp theo, hành trình nổi tiếng và vị trí trong showbiz của Bà Tưng cần được đánh giá ở việc cô có thường xuyên được mời tham dự sự kiện hay không? Một nhân vật quá "hot" sẽ rất dễ được mời hiện diện tại các chương trình cần quảng cáo hình ảnh. Thế nhưng "hot" ở đây không bao gồm ý nghĩa tai tiếng.

Bà Tưng luôn là vị khách không mời mà đến.

Hai sự kiện có sự góp mặt của Bà Tưng là buổi ra mắt album mới của ca sỹ Lam Trường và mới đây và cuộc hiện diện bên cạnh doanh nhân Hùng Cửu Long. Điều đáng nói là ở cả hai sự kiện này, Bà Tưng đều bị ban tổ chức tố cáo là... khách không mời mà đến.

Doanh nhân Hùng Cửu Long là một người bạn nổi tiếng hiếm hoi của cô.

Nếu như nam ca sỹ Lam Trường tỏ ra không vui khi thấy một người tai tiếng đến tham dự chương trình đặc biệt của mình, thì người mẫu Trang Trần còn thẳng thắn chỉ trích việc cô gặp bà Tưng trong cùng sự kiện: "Cô bé đó đi dự sự kiện cùng anh Hùng (Hùng Cửu Long), tất cả chúng tôi không ai nói chuyện cùng, không ai chụp ảnh cùng, tất cả đứng dạt hết ra... được một lúc rồi cô ấy tự đi về".


Hóa ra Bà Tưng sẽ làm ca sỹ?

Còn về chuyện Bà Tưng sẽ làm gì nếu có một chỗ đứng trong showbiz, dường như mới đây, dư luận cũng đã có được câu trả lời. Một tấm poster rất hoành tráng có ghi dòng chữ "Live show Hot girl Bà Tưng" kèm theo hình ảnh cô nàng ăn mặc hở hang được treo rất hoành tráng để quảng cáo cho chương trình của cô tại một quán bar ở Hà Nội. Nhẽ ra, Bà Tưng sẽ làm ca sỹ vào ngày 27/7 tới đây, nhưng tiếc thay, mọi chuyện có vẻ không mấy suôn sẻ.

Ngay trước ngày diễn ra liveshow, chương trình của cô đã bị đình chỉ biểu diễn theo yêu cầu của Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch Hà Nội. Không những thế, quán bar treo poster Bà Tưng còn bị xử lý, yêu cầu gỡ bỏ hình ảnh hot girl tai tiếng nhằm tránh gây ảnh hưởng tiêu cực đến xã hội.

Loay hoay chưa thể tạo được chỗ đứng dù đã đạt đến đỉnh cao của sự nổi tiếng, Bà Tưng cũng nhận được rất ít sự ủng hộ của giới nghệ sỹ. Có vẻ như con đường mà hot girl thích "khoe hàng" lựa chọn vẫn còn rất nhiều gian nan phía trước. Với việc liên tiếp bị chỉ trích, không thể gặt hái thành công một cách dễ dàng, có vẻ như lời nhận xét của diva Mỹ Linh về câu chuyện này đã linh nghiệm: "Như một ngọn lửa, sớm bùng lên nhưng cũng chóng lụi tàn".

Hương Mơ (Khampha.vn)

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Siu Black được Việt kiều Nga cho mượn tiền trả nợ



Ngay sau khi nhờ người bạn thân là ca sĩ Phương Thanh lên báo xin lỗi và thừa nhận mình đang ở bước đường cùng, “họa mi núi rừng” đã được một doanh nhân người Việt ở Nga gọi điện về Việt Nam để xin được giúp đỡ. 
Phương Thanh cho biết sau khi nghe lời cô khuyên lên báo nói thẳng về số tiền nợ nần vào hôm qua (24/4), hôm nay tình hình của Siu dần tiến triển rất tốt đẹp.
Chị Chanh vừa cười vừa khoe rằng mọi việc đang tiến triển tốt và nhận được sự thông cảm của rất nhiều người. Nhiều chủ nợ đã gọi điện cho nữ ca sĩ Trống vắng gia hạn thời gian trả nợ cho chị Siu.
“Sau khi chị Siu dũng cảm lên báo nhận mình sai và không giấu diếm khó khăn về tài chính, chị ấy đã nhận được những phản hồi tích cực. Mọi người không những trách mà rất thông cảm với tình hình hiện tại của chị. Những chủ nợ là bạn bè nghệ sĩ hôm nay đều gọi điện cho tôi để nói chuyện cho rõ ràng. Tôi vui vì mọi người không thúc giục, đòi nợ chị nữa mà dặn tôi hãy bảo chị ấy yên tâm đi hát, khi nào có tiền trả lại họ. Mọi người đều chắp phúc để chị Siu trở lại. Ai cũng thông cảm cả, họ chỉ tức giận vì liên lạc với chị Siu không được, chị toàn tắt máy.
Nhiều anh em nghệ sĩ trong giới cũng muốn được giúp đỡ chị Siu trong lúc khó khăn. Họ cứ bảo tôi tổ chức những đêm nhạc để họ cất lên tiếng hát làm từ thiện cho chị Siu. Trong đêm nhạc, ai hát thì hát, ai ủng hộ bao nhiêu thì ủng hộ. Chữ tiền với chị Siu rất to nhưng chữ “chắp phúc” còn to hơn. Nhiều ca sĩ đã nhận lịch biểu diễn ở nước ngoài nhưng vẫn gọi điện cho tôi nói chờ họ về rồi tổ chức đêm nhạc ủng hộ chị Siu.
Đây là bài học nhớ đời của chị ấy. Bạn bè, đồng nghiệp cũng chỉ giúp chị lần này, không ai có thể giúp chị thêm lần nữa. Bởi vậy, chị ấy phải mạnh mẽ đứng lên và đừng bao giờ tái phạm” – Phương Thanh chia sẻ.
Phương Thanh cho biết chị mệt nhưng vui vì mọi người đã thông cảm, chắp phúc cho chị Siu.
Phương Thanh cho biết chị mệt nhưng vui vì mọi người đã thông cảm, chắp phúc cho chị Siu.
Cũng theo nữ ca sĩ 40 tuổi, một tín hiệu đáng mừng hơn là trong chiều nay có một doanh nhân người Việt tại Nga, cũng là một người yêu thích giọng hát của chị Siu, đã gọi điện cho chị và xin được giúp đỡ cựu giám khảo Vietnam Idol. Họ cho biết, khi đọc những thông tin trên báo về tình trạng nợ nần khiến Siu Black “mất ăn mất ngủ” và không thể đi hát được, họ rất muốn cho chị Siu mượn tiền không lấy lãi để trang trải nợ nần.
“Siu Black là một ngôi sao nên họ không muốn chuyện nợ nần khiến chị ấy không thể đứng trên sân khấu, nếu như thế thì rất tiếc. Sắp tới, họ sẽ gửi tiền về Việt Nam để giúp chị Siu trả nợ. Có thể quán cà phê của chị ấy cũng được họ đứng ra chuộc lại. Nhưng chuyện giúp đỡ tiền bạc này, họ chỉ muốn làm việc qua tôi, chứ không phải chị Siu” – cô kể.
Khi được hỏi sau khi Siu Black lên tiếng thẳng thắn không có tiền để trả nợ trong thời điểm hiện tại, phản ứng của những chủ nợ cho vay nặng lãi thế nào, Phương Thanh nói: “Hiện tại, tôi chỉ giải quyết giúp chị Siu trên phương diện truyền thông. Chị ấy cũng không nói với tôi về những lời đe dọa nữa. Nhưng tôi sẽ từ từ lấy số điện thoại của từng chủ nợ để gọi điện, gặp gỡ người ta để nói chuyện đoàng hoàng. Tôi cố gắng dùng tình cảm để nói chuyện với họ, mong họ chỉ lấy tiền gốc mà đừng tính tiền lãi. Chỉ như vậy chị Siu mới có thể trả hết được đống nợ khổng lồ. Vài ngày nữa, khi nhận được số tiền giúp đỡ từ doanh nghiệp ở Nga, tôi sẽ phân phát cho mỗi chủ nợ một ít để họ yên tâm. Năm, mười triệu cũng được, còn thiếu bao nhiêu thì chị ấy đi hát, tiết kiệm trả dần dần”.
Chị Chanh còn nói thêm: “Một số bầu show quen biết với các chủ nợ cho vay nặng lãi cũng hứa sẽ nói chuyện để họ bớt nóng giận, tạo điều kiện để chị Siu bình tâm đi hát trở lại”.
Siu Black sẽ trở lại sân khấu vào thời gian tới.
Siu Black sẽ trở lại sân khấu vào thời gian tới.
Phương Thanh cũng cho biết thêm thông tin về bà X. từng tố Siu Black ra tòa về hành vi quỵt 200 triệu cũng chưa có động thái gì sau những phản hồi của “họa mi núi rừng”. Tuy nhiên, trường hợp này Phương Thanh sẽ đích thân gọi điện và nói chuyện cụ thể mong vị chủ nợ này hiểu, cảm thông cho khó khăn hiện tại của chị Siu. Theo Phương Thanh, Siu Black không có ý quỵt nợ, chỉ là chưa có tiền nên mới né tránh mọi người.
Nói về tình hình sức khỏe hiện tại của Siu Black, “bà mẹ một con” tiết lộ, chị vẫn yếu do ảnh hưởng tinh thần những ngày qua. “Chị ấy sốt, cơ thể suy sụp, mệt mỏi do những nỗi sợ nợ nần thời gian qua. Dù đã có gần 9 show mời hát nhưng tôi muốn chị ấy phải nghỉ ngơi, ăn uống, lấy lại tinh thẩn ổn định trong 10 ngày tới. Phòng trà Tiếng xưa, We, Nam Quang, Đồng Dao… sẽ là nơi chị ấy trở lại đầu tiên. Tôi sẽ có thông báo cụ thể về việc đi hát lại của chị Siu để mong mọi người giúp đỡ” – Phương Thanh chia sẻ.
Do hết lòng với “bà chị” thân thiết, từ hôm qua đến nay nữ ca sĩ đứng ra giải quyết hết mọi việc liên quan đến Siu Black, chị nói, dù mệt nhưng rất vui. “Tôi bơ phờ vì đôn đáo chạy hết chỗ nọ đến chỗ kia. Cả ngày nghe điện thoại trả lời phỏng vấn báo chí, rồi đến các chủ nợ, tôi mệt nhưng vui vì bây giờ mọi thứ đang diễn ra khả quan với chị Siu”, chị Chanh thổ lộ.
BIFN

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Học hết lớp 7 làm lương 15 triệu ở Sài Gòn

Tôi không muốn mình nghèo, tôi rất sợ nghèo. Tôi nghĩ làm thuê thì không bao giờ giàu nổi nên tôi đang đầu tư 2 dự án cho riêng mình. Hi vọng, tôi sẽ kiếm ra tiền trong thời gian tới.

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, học xong lớp 7 thì ở nhà làm nương rẫy giúp bố mẹ. Công việc cực nhọc, đổ mồ hôi nhiều mà mỗi ngày không kiếm được bao nhiêu tiền. Tôi không cam tâm số phận mình như thế này. Vì số phận là do mỗi chúng ta quyết định.

Tôi rất thích đọc báo, đặc biệt các bài viết về doanh nhân. Tôi thấy họ làm giàu rất giỏi, có người từ bàn tay trắng rồi trở thành tỷ phú. Điều đó khiến tôi luôn hỏi và chất vấn bản thân rằng: Họ cũng là người bình thường, thậm chí có người trình độ thấp như tôi mà họ lại trở thành tỷ phú của thế giới? Điều đó luôn là động lực kích thích tôi phải cố gắng.

Đầu năm 2013 tôi xin bố mẹ lên Sài Gòn lập nghiệp với chi phí chỉ một triệu đồng. Nhờ biết một chút về máy tính và học hỏi cách làm nhân viên SEO website (tập hợp các phương pháp nhằm đưa website lên vị trí top (trang đầu tiên) trong các trang kết quả của các công cụ tìm kiếm) trên internet. Tôi đã làm đơn xin vào làm vị trí SEO cho một công ty.
Nếu mình luôn cố gắng và phấn đấu hết mình thì tiền sẽ đến. Ảnh minh họa
Nếu mình luôn cố gắng và phấn đấu hết mình thì tiền sẽ đến. Ảnh minh họa: Buzzfeed
May mắn, công ty đó không yêu cầu có bằng cấp nên tôi đã lọt qua vòng tuyển dụng. Bắt đầu công việc mới, tôi luôn cố gắng và đã tìm được một số hợp đồng SEO mới đưa về cho công ty.
Tôi luôn phấn đấu và ngày càng hoàn thiện được những kỹ năng sử dụng các công cụ hỗ trợ SEO như: Google Webmaster Tools, IBP... Có nhiều kiến thức về on page, off page và có kinh nghiệm tìm kiếm, phân loại website chất lượng để đặt backlinks... Vì thế, tôi ngày càng kiếm được nhiều hợp đồng SEO mới về cho công ty.

Đến nay, mức lương của tôi là trên 15 triệu đồng/tháng. Mức lương này sẽ tăng tiếp theo tháng năm nếu tôi cố gắng. Tôi đặt chỉ tiêu đến 30 tuổi, mức lương của tôi sẽ là 50 triệu đồng/tháng.
Tôi không muốn mình nghèo, tôi rất sợ nghèo. Tôi nghĩ làm thuê thì không bao giờ giàu nổi nên tôi đang đầu tư 2 dự án cho riêng mình. Hi vọng, tôi sẽ kiếm ra tiền trong thời gian tới.
Tôi luôn tự nhủ một điều: Phải làm sao để là người có ích, chứ không thể để mình trở thành gánh nặng cho gia đình, xã hội. Chỉ cần biết cố gắng, học hỏi, kiên trì thì mình nghĩ làm giàu sẽ không khó. Tôi luôn tin là thế.

Phạm Minh Dương

Ly bưởi ép '70.000 đồng, trả tiền xong rồi biến đi’

Tôi bảo em phục vụ “chị không đồng ý trả tiền cho ly nước bưởi ép có gián này đâu”.  Ngay lập tức tôi nhận được câu trả lời  trên của bà chủ quán. Tôi bị sốc "toàn tập"… 

Đó là một buổi tối thứ bảy 20/7, hai chúng tôi ghé vào một quán ăn trên đường Tràng Thi (Hà Nội). Ngoài đồ ăn, chúng tôi còn gọi thêm một lon bia và ly nước bưởi ép. Hôm đó, tôi đói quá nên mải ăn, đến gần cuối bữa mới uống một ngụm nước ly bưởi ép thì nôn ọe.
Một thứ mùi kinh khủng làm nghẹn cổ họng tôi. Tôi nhìn xuống đáy cốc thì thấy rất nhiều những hạt nhỏ màu đen li ti. Tôi vội lấy ngay cái thìa khuấy lên để nhìn cho kỹ thì tìm thấy một con gián con đang nằm phơi bụng dưới ly nước trị giá 70.000 đồng.
Tôi thấy kinh tởm đến lợm cả giọng! Tôi gọi ngay quản lý đến cho họ xem con gián và ly nước bưởi ép của họ dành cho tôi. Anh quản lý lộ rõ vẻ mặt lúng túng, cầm ly nước đi mất. Anh quay lại chỉ cho tôi xem chỗ cất ly của họ (ly treo ngược phía trên quầy bar), phân bua: “Em thấy đấy, ly của anh rất sạch mà”.
Thật nực cười, thay vì xin lỗi tôi, anh quản lý này lại biện hộ cho quán bằng một câu nói rất vô nghĩa. Tôi ngán ngẩm không muốn nói gì, để xem họ sẽ xử lý tiếp như thế nào. Chúng tôi nhanh chóng kết thúc bữa ăn và hóa đơn được mang đến.

Nhìn vào hóa đơn, tôi giật mình khi thấy họ vẫn tính tiền cốc nước bưởi ép độn gián đó. Tôi bảo em phục vụ “chị không đồng ý trả tiền cho ly nước bưởi ép có gián này đâu”.  Ngay lập tức tôi nhận được câu trả lời từ phía bà chủ: “Gọi ra rồi là phải tính tiền, không có chuyện gì phải giải thích hết, trả tiền xong rồi biến đi”.
Nghe câu đó xong tôi bị sốc “toàn tập”. Nếu bạn là tôi thì bạn có cáu điên lên không? Tôi nghĩ: “Được thôi”. Tôi lập tức quay sang một bàn gần đó (một gia đình khoảng hơn chục người) đang ăn tối, tôi kể với họ về ly nước bưởi ép độn gián của mình. Họ cũng sững sờ không kém gì tôi.
Tôi dặn dò “nhà mình nên cẩn thận xem lại đồ ăn nha, nhất là của các em bé, cùng một nơi chế biến cả mà”. Những vị khách này quay sang nhìn bà chủ quán với ánh mắt nghi ngại. Bà này bắt đầu thấy xấu hổ và lúng túng. Tôi nhanh chóng trả tiền và rút lui.

Tôi nghĩ thái độ làm ăn thiếu đạo đức của quán không thể chấp nhận được. Quán này không xứng đáng để tồn tại, không một lời xin lỗi khách mà còn có thái độ cư xử của một người vô văn hóa và đầy thách thức.

Khi bước ra khỏi quán, tôi còn nói lớn: “Họ không tôn trọng khách và không cần khách đến ăn”. Tôi nghĩ sao lại có một người chủ có tầm nhìn thật là ngắn, họ chỉ nhìn thấy 70.000 đồng chứ không nhìn thấy họ đã mất những gì. Thử ước tính số tiền của những lần mua hàng tiếp theo có gấp nhiều lần 70.000 đồng kia không?

Lê Phương Chi

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

“Dị nhân tóc rồng” tự phong “Phật sống” ở Bắc Ninh

Nổi tiếng với mái tóc không giống ai, lão Long Tiên được mọi người gọi bằng biệt danh “dị nhân tóc rồng”. Không dừng lại ở đó, “dị nhân” này còn tự nhận mình là “Phật sống”.

“Phật sống” tự phong
Thời gian gần đây, ông lão “dị nhân tóc rồng” Nguyễn Văn Long (Long Tiên hay Long tóc rồng) ở thôn Duệ Đông, thị trấn Lim, Tiên Du, Bắc Ninh lại được nhiều người dân biết đến và truyền tai nhau. Lần này người ta không luận bàn về mái tóc “độc nhất vô nhị” đến dị biệt, mà họ truyền nhau khả năng chữa bách bệnh của lão nông này. Nhiều người có bệnh tìm đến ông như một niềm hi vọng sống còn, kiểu “chết đuối vớ được cọc”, “có bệnh vái tứ phương”…
Để làm rõ có hay không khả năng chữa bệnh của lão “dị nhân tóc rồng”, PV đã tìm về thôn Duệ Đông (thị trấn Lim, Tiên Du, Bắc Ninh) “diện kiến” ông và tìm hiểu thêm về con người dị biệt này ngoài mái tóc đã được người đời truyền tụng.
"Dị nhân tóc rồng" đang chuyện trò với PV
"Dị nhân tóc rồng" đang chuyện trò với PV
Nằm khép mình trong con ngõ nhỏ của thôn Duệ Đông, căn nhà cũ kỹ là nơi “dị nhân tóc rồng” sinh sống. Tuổi thọ của căn nhà đã xấp xỉ tuổi đời ông lão. Trong căn nhà đó, không có vật dụng gì đáng giá. Ngồi trên chiếu điện, nơi đầy ắp những quyển “kinh thư”, lão “dị nhân tóc rồng” hồ hởi tiếp chuyện. Khi biết PV tìm đến lão để chữa bệnh, lão rất vui mừng.
“Các anh tìm đến tôi là đúng đấy. Có mỗi tôi có duyên thành “Phật sống” nên có thể cứu giúp cho mọi người. Không phải ai cũng thành Phật được, phải có quá trình tu luyện tích lũy. Các anh để ý kỹ trong những đặc điểm nhận dạng của Phật, tóc của Phật phải dài, phải xoắn, giữa chặng hai mày có lông trắng mềm nhuyễn như bông. Tôi không chỉ có hình dạng giống Phật mà bản thân tôi đã tu thành chính quả, có nghĩa tôi đã thành Phật”, “dị nhân tóc rồng” khoe về bản thân mình.
 "Dị nhân tóc rồng" tự nhận mình là "Phật sống".
"Dị nhân tóc rồng" tự nhận mình là "Phật sống".
Nói về cái duyên có bộ tóc rồng, lão Long Tiên cho biết, năm 1995, trong một lần đi về Yên Tử, khi leo đến cổng chùa thì cũng là lúc chính ngọ. Lúc này ông nhìn thấy bóng người mờ ảo, mặc bộ áo nâu dẫn đường, sau khi trở về nhà ông bị ốm nặng, khi khỏe lại thì thấy tóc tai bù xù, mang lược ra cũng không chải được, mang kéo cắt cũng không xong. Hơn nữa, mỗi lần cố cắt tóc đều gặp chuyện chẳng lành, khi bị xe máy đâm, khi bị điện giật. Vài năm sau mái tóc kết lại, dính bệt với nhau. “Từ khi đó tôi nghiệm ra một điều, mình là người nhà Phật nên phải tập ăn chay và chuyên tâm niệm Phật để cứu giúp chúng sinh”, ông Long Tiên trải lòng.
Để giúp chúng tôi hiểu hơn về những điều lão nói, ngoài việc giảng giải vài tiếng đồng hồ về “kinh Phật”, “dị nhân tóc rồng” còn khuyên bảo PV, con người hướng Phật sẽ có ngày thành Phật, chỉ cần ngửa mặt lên trời ngày khoảng tiếng đồng hồ, ánh hào quang sẽ tỏa sáng, con người sẽ thành Phật, nhưng muốn thành Phật thì phải tu nhiều kiếp, tùy thuộc người có duyên, kẻ vô duyên…
“Phật sống” kiếm tiền nhờ mái tóc
Để minh chứng về cái sự tu thành chính quả của mình, “dị nhân tóc rồng” cho biết, ông đã từng có 5 bà vợ, nhưng giờ hướng Phật nên mọi thứ đều “vô vị” hết, tất cả không còn quan trọng nữa.
“Thú thực là tôi có đến 5 bà vợ, tuy nhiên, trong số ấy không ít bà lẳng lơ, ngoại tình nên chia đường, chia lối. Có bà vợ cuối cùng không chịu được cảnh tôi thiền, tụng kinh nhà Phật nên cô ấy bỏ đi lấy chồng khác ở Thuận Thành, Bắc Ninh. Người vợ cuối cùng này chính tôi đứng ra làm đám cưới cho cô ấy với chồng mới”, ông Long cho biết.
Lão "dị nhân tóc rồng" khẳng định chỉ có lão mới tu thành chính quả.
Lão "dị nhân tóc rồng" khẳng định chỉ có lão mới tu thành chính quả.
Để làm rõ về con người kỳ lạ này, PV đã tìm hiểu từ những người dân sống xung quanh nhà ông Long Tiên về việc ông tự nhận mình là Thánh nhân, là Phật sống. Đa số người dân cho biết, ông Long đi đâu, ở chỗ nào cũng nhận mình là “Phật sống”, có những đặc điểm giống Phật, không biết người ngoài tin như thế nào, chứ bà con ở đây không ai tin. Người làng không ai muốn tiếp xúc với con người dị lập như ông ấy.
Căn nhà tồi tàn của "dị nhân tóc rồng".
Căn nhà tồi tàn của "dị nhân tóc rồng".
Theo nhiều người dân, nhờ mái tóc dị biệt mà thời gian qua ông Long kiếm bội tiền nhờ việc đứng chụp hình với khách. Thế nên ở bất kỳ lễ hội nào cũng có mặt ông. Hôm hội Lim vừa rồi, với việc biến hóa mái tóc thành nhiều hình thù khác nhau, lúc thì hình rống, khi thì hình sư tử, con đại bàng dang cánh, có ngày ông Long kiếm được cả tiền triệu.
“Thực ra mái tóc rối có hình dạng kỳ quặc của ông Long là do ông lười gội đầu và ăn ở bẩn, ao làng bẩn như thế mà ông vẫn tắm gội chứ làm gì có hình dạng gì giống Phật. Ông ấy dở người dở nết thì ai cũng biết, nên chuyện huyễn hoặc ông ấy tự phong là Phật thì chẳng ai tin”, một người dân thôn Duệ Đông cho biết.
(KHKTVN)

Xuất hiện thêm một nạn nhân bị Đan Trường lừa tiền

Dung PP tiếp tục “khai hỏa” khi công khai tin nhắn của một cô gái than thở rằng cũng bị Đan Trường nhận là em gái rồi lừa 250 triệu đồng.

Những tưởng cuộc chiến mang tên Tình – Tiền giữa nam ca sĩ Đan Trường và fan nữ tên Dung PP đã tạm lắng khi hai bên đều đã mệt mỏi và muốn khép lại sự vụ, nhưng mới đây, Dung PP lại tiếp tục “khai hỏa”. Trên trang Facebook cá nhân của mình, Dung PP vừa đưa ra bằng chứng cho thấy Đan Trường không chỉ lừa tiền mình cô, mà còn có nhiều nạn nhân khác.
Dung PP tiếp tục tung bằng chứng tố cáo Đan Trường.
Dung PP tiếp tục tung bằng chứng tố cáo Đan Trường.
Cụ thể, đó là hình ảnh chụp màn hình cuộc nói chuyện giữa Dung PP và một cô gái khác cũng bị Đan Trường lừa tiền. Theo đó, cô gái này được Đan Trường nhận là em gái, lợi dụng tình cảm và mối quan hệ thân tình để vay 250 triệu để trả nợ mà không thấy trả. Cô gái này cũng tiết lộ thêm chuyện Đan Trường còn “lăng nhăng” với một người khác ở bên Nga và người này cũng mất khoảng 30.000 USD vào tay Đan Trường.
Giải thích lý do tiếp tục đăng tải những chứng cứ đó, Dung PP cho biết: “Mình không post thì mấy fan cuồng của Đan Trường nói mình tự dựng chuyện, giờ mình post tin nhắn của 1 người. Riêng chỗ này Đan Trường đã lợi dụng họ tiền để trả nợ (không phải ủng hộ dự án âm nhạc) đã được gần 35 ngàn. Hí hí. Và còn 4 người nữa tố cáo Đan Trường tương tự nhưng họ chỉ kể nhưng không nói rõ số tiền là bao nhiêu… và họ im lặng vì biết mình bị lừa và giờ ai cũng có người yêu, cuộc sống riêng nên họ không muốn nhiều người biết”.
(BXH)

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

Siu Black trong vòng vây nợ nần!

Việc chương trình thực tế "Tôi là người chiến thắng" đột ngột thông báo thay giám khảo chính Siu Black đang gây nhiều bàn cãi và làm xôn xao dư luận. Nhất là khi gần đây có không ít lời đồn đại về những khó khăn về kinh tế của nữ ca sĩ này.


Không còn là tin đồn, ít nhất có một chủ nợ gửi đơn kiện cáo đến cơ quan chức năng. Thậm chí, quán cà phê do Siu Black mở ở Q.Tân Bình cũng không còn. Đầu tháng 6.2013, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công anTP.HCM có văn bản kết luận một vụ đòi nợ liên quan đến ca sĩ Siu Black chỉ là giao dịch dân sự, không có yếu tố hình sự. Trước đó, bà X. (ngụ Q.10) gửi đơn đến cơ quan chức năng tố cáo Siu Black có hành vi chiếm đoạt tài sản thông qua việc vay mượn tiền. Để có kết luận này, một nguồn tin cho biết cơ quan công an cũng đã mời hai bên lên làm việc nhiều lần.

Phóng viên Thanh Niên đã gặp trực tiếp bà X. để tìm hiểu sự việc. Bà cho biết thông qua một người quen, Siu Black đánh tiếng vay tiền của bà. “Lúc đó, cổ nói đang vay mượn tiền của xã hội đen để đầu tư, kinh doanh nhưng lãi suất cao quá, kham không nổi nên muốn mượn tiền của tôi trả cho những món nợ kia. Tuy nhiên, số tiền mượn xã hội đen chính xác là bao nhiêu thì tôi không biết”, bà X. kể.
 Ca sĩ Siu Black - Ảnh: Đào Ngọc Thạch
Ca sĩ Siu Black – Ảnh: Đào Ngọc Thạch
Theo bà X., Siu Black từng nhiều lần vay của bà, tổng cộng 200 triệu đồng (lãi suất 5%/tháng), 10.000 USD và 20.000 CAD (đô la Canada, lãi suất 3%/tháng) từ nhiều năm trước. Đến năm ngoái, đột ngột bà không liên lạc được với Siu Black bằng điện thoại, quán cà phê do ca sĩ này mở cũng không còn, đến địa chỉ tạm trú cũng không còn ở đó nữa. Sau khi công an mời lên làm việc, Siu Black mới xuất hiện và cam kết sẽ trả nợ nhưng hồi tết năm ngoái cũng chỉ trả được 10 triệu đồng. Bà X. nói thêm: “Thấy Siu Black hát hò, đóng phim, làm giám khảo nhiều show dữ lắm nhưng không biết tiền bạc đi đâu? Tôi đã cho Siu Black rất nhiều thời gian và tạo điều kiện để trả nợ. Nhưng nếu Siu Black không trả nợ thì buộc lòng tôi phải đưa vụ việc ra tòa”.
Hôm qua, phóng viên Thanh Niên đã cố gắng tìm cách liên lạc với ca sĩ Siu Black để tìm hiểu thêm nhưng mọi cố gắng đều không có kết quả. Số điện thoại cũ đã được một người lạ mua lại sử dụng, số điện mới thì khóa. Liên lạc với bạn bè, những người thân thiết không ai biết ca sĩ Siu Black ở đâu.
(BTN)

Những điều kỳ lạ trong đám tang Wanbi Tuấn Anh

Những sự trùng hợp khó tin đã khiến những người có mặt tại đám tang chàng ca sĩ trẻ bạc mệnh buộc phải tin rằng anh vẫn đang hiện diện ở đâu đây. Khi người ta mất đi, không chỉ có nỗi đau ở lại. Đối với chàng ca sĩ trẻ Wanbi Tuấn Anh, thứ anh muốn để lại cho cuộc đời không phải là nước mắt, những nuối tiếc đau buồn. Anh muốn để lại cho đời những lời ca, tiếng hát, muốn để lại trên môi người thân những nụ cười, những giây phút hạnh phúc khi họ có anh bên cạnh.

Mẹ Wanbi Tuấn Anh không khóc trong đám tang con. Không có nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau của mẹ khi mất đi người con trai yêu quý nhất, nhưng bà vẫn mạnh mẽ và bình thản đến lạ lùng. Sự mạnh mẽ ấy có lẽ đến từ tâm nguyện sâu xa của người mẹ, muốn hoàn thành ước muốn sau cùng của Wanbi bởi nam ca sĩ không muốn ai khóc trong đám tang mình.
Nhưng trong mọi câu chuyện của bà, nỗi đau vẫn lẩn khuất đằng sau những tự hào, yêu mến dành cho cậu con trai. Hơn 4 năm trời kiên cường chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo với những nỗi đau thể xác, chưa bao giờ anh than thở hay tuyệt vọng. Trong mắt bà, chưa có một người bệnh nào lạc quan, mạnh mẽ như “Bi” – tên gọi thân mật của nam ca sĩ. Anh vẫn muốn được hát, vẫn khát khao cháy bỏng được đứng trên sân khấu ngay cả khi bệnh tật ngày một nặng nề. Chính sự mạnh mẽ của Wanbi đã tiếp thêm nghị lực cho bà trong những giây phút khó khăn này.
Những ngày cuối đời, sức khỏe của Wanbi Tuấn Anh không cho phép anh xuất hiện trên sân khấu, nhưng nó không thể ngăn cản niềm đam mê ca hát của anh. Chàng ca sĩ trẻ vẫn hát, vẫn muốn đắm mình trong tiếng nhạc, dù chỉ với khán giả duy nhất là mẹ hay chính bản thân mình. Bà đã khuyên anh đừng hát nữa bởi sức khỏe của Wanbi lúc đó đã rất yếu, nhưng đó là lần hiếm hoi anh không nghe lời mẹ. Có lẽ, trong những giây phút ngắn ngủi còn lại, chàng ca sĩ muốn sống trọn vẹn với niềm đam mê của cuộc đời.
Wanbi Tuấn Anh qua đời khi mới 26 tuổi
Wanbi Tuấn Anh qua đời khi mới 26 tuổi
Trong mắt mẹ Wanbi Tuấn Anh, cậu con trai vẫn chỉ đang như say ngủ. Lời nói của bà vẫn ngập tràn sự quan tâm, từng cử chỉ vẫn chất chứa yêu thương dành cho chàng ca sĩ. Anh chỉ như bé bỏng lại trong vòng tay mẹ, chứ không phải đã vĩnh viễn rời xa.
Mẹ Wanbi Tuấn Anh kể khi mới qua đời, nhìn anh tiều tụy và nhợt nhạt đi rất nhiều. Nhưng khi mặc bộ đồ mà anh thích nhất, gương mặt của chàng ca sĩ lại bất ngờ hồng hào trở lại như đang ngủ và trên đôi môi còn hé nở một nụ cười. Có lẽ, chàng ca sĩ vẫn luôn muốn giữ hình ảnh đẹp nhất của mình lại trong mắt mọi người, dù là trong lần sau cuối…
Ngay cả bức ảnh được in ra để tặng lại cho bạn bè, người hâm mộ, điều kỳ lạ cũng xảy ra khi hàng loạt hình ảnh được chọn lựa cẩn thận trên mạng đều không thể chép vào thẻ nhớ. Chỉ có duy nhất một tấm ảnh được chép thành công và mẹ Wanbi Tuấn Anh cho rằng đó chính là lựa chọn của anh. Bức ảnh được thực hiện từ những năm 2008 – thời hoàng kim và rực rỡ nhất của Wanbi trong làng giải trí.  Đây cũng là bức ảnh được người thân chọn làm di ảnh trong tang lễ của Wanbi Tuấn Anh.
Tấm ảnh bìa album đầu tay của Wanbi Tuấn Anh được lấy làm di ảnh. Nhiều người bật khóc khi nhìn nụ cười rạng rỡ của anh.
Tấm ảnh bìa album đầu tay của Wanbi Tuấn Anh được lấy làm di ảnh. Nhiều người bật khóc khi nhìn nụ cười rạng rỡ của anh.
Trong buổi sáng diễn ra tang lễ của Wanbi, có ít nhất hai lần căn nhà mất điện, dù xung quanh hàng xóm vẫn bình thường. Mỗi lần như vậy, mẹ anh lại hối hả đi ra bên quan tài con vì sợ “Bi có điều gì khó chịu”. Lần thứ nhất, cổ áo của chàng ca sĩ bị dây một vài vết bẩn, nhưng lúc đó không thể thay đổi trang phục được vì đã liệm. Gia đình và người thân đã thắp nhang khấn vái, xin “Bi chịu khó mặc tạm, vì giờ không thay đồ cho Bi được nữa.” Chỉ ít phút sau, căn nhà có điện trở lại.
Lần thứ hai mất điện, mẹ Wanbi lại giục người thân trong nhà tới bên quan tài của chàng ca sĩ trẻ xem có chuyện gì. Trên nắp quan tài, ngoài những bông hoa trắng còn có thêm một hộp quà nhỏ được đặt ngay ngắn bên trên. Khi người thân vừa nhấc hộp quà lên, điện vụt sáng trở lại trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người có mặt. Đem món quà ra phía ngoài, một fan nữ của Wanbi nhận mình là chủ nhân của món quà và thú nhận: “Chỉ muốn tặng anh Wanbi đôi mắt để anh có thể lành lặn đi tới thiên đường”.
Những điều lạ lùng ấy đã mang lại trong tâm trí những người tham dự đám tang Wanbi cảm giác về sự tồn tại của chàng ca sĩ ở đâu đây. Có thể, đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng cũng có thể nó biểu hiện cho những tâm nguyện sau cùng của chàng ca sĩ. Anh muốn giữ hình ảnh đẹp đẽ nhất về mình trong lòng tất cả mọi người, ngay cả khi đã bước sang thế giới bên kia.
Trong suốt đám tang của Wanbi Tuấn Anh, tiếng nhạc của bài Cảm ơn do chính anh sáng tác và trình diễn vẫn vang lên. Trong câu hát, có cả những lời cảm ơn dành cho mẹ cha, cho bạn bè, cho những người thân và cả lời cảm ơn cho cuộc sống. Câu kết của bài hát cũng giống như một lời cuối cùng của Wanbi gửi tới cuộc đời này: “Cám ơn niềm tin ấy, với bao niềm chân thành. Sẽ mãi mãi trong tôi, giấc mơ êm đềm…”
(TTTD)